Sao & Đời Sống

Sẽ chẳng có món quà, bông hoa, viên kẹo nào sánh bằng tình cảm bạn dành cho người phụ nữ yêu thương!

Huy Hậu
Chia sẻ

Qua biết bao thăng trầm cuộc đời, hy sinh tất cả cho gia đình nhỏ bé, giờ đây mẹ chẳng còn gì. Tuổi xuân như mây trời lặng lẽ trôi, tóc mẹ đã bạc, đôi gò má đã chằn chịt vết chân chim và vòng bụng đã rạn nứt bao nếp nhăn… Thứ vô giá mẹ còn sót lại, chỉ còn con.

Tôi không biết khi người phụ nữ nào đó đang đọc bài viết này, chị/em/cô/bà đã được nhận món quà nào, nụ hoa nào, lời cám ơn nào từ chồng/con hay một ai đó quan trọng chưa? Nếu chưa, đừng buồn! Bởi bài viết dài này là dành riêng cho chị/em/cô/bà với một sự trân trọng trìu mến: Xin cám ơn tất cả.

Không phải ngẫu nhiên Thượng đế gọi phụ nữ chúng ta là phái đẹp. Hẳn là Ngài đã rất tinh tế khi thấy được những thiệt thòi, những hy sinh lớn lao khi sinh ra chúng ta đã mang phận chân yếu tay mềm, địa vị xã hội thấp hơn cánh mày râu. Và vì thế, Ngài chỉ đang đòi lại chút quyền công bằng cho những Eva. Đơn giản là ban cho ta vẻ đẹp. Và dù thế nào đi chăng nữa, ngày hôm nay, 8/3, ngày duy nhất được dành riêng để tôn vinh phái đẹp, người phụ nữ vẫn hãy mỉm cười cho một ngày hạnh phúc.

8/3 hãy bày tỏ tấm lòng mình đối với người bạn gái, người vợ, người mẹ, người bà thân yêu.

Ai đó từng nói: Phụ nữ dành cả đời mình cho 2 chữ hy sinh. Ngày nay, khi đời sống ngày càng tân tiến, vị thế phụ nữ trong xã hội đã được khẳng định hơn nhiều. Thế nhưng, ở họ nét đẹp tâm hồn và đức hy sinh cao cả đã là một bản năng. Là cô gái trẻ dành cả tuổi xuân cho một tình yêu mộng mị, là người vợ lặng thầm đứng sau thành công của người chồng thành đạt, là người mẹ chăm bẵm từng bước chân con trưởng thành,… Với người phụ nữ, một cuộc đời chỉ cần bấy nhiêu thôi là đủ.

Cách đây vài hôm, tôi đọc được mẩu chuyện nhỏ như thế này trên mạng xã hội: có chàng công tử nhà giàu, năm tháng ở đỉnh cao tiền tài danh vọng thì chỉ suốt ngày sa đoạ vào rượu chè, rồi bao nhiêu mối tình bên lề. Thế rồi, một ngày phải ôm số nợ lên hàng chục tỷ đồng, bố mẹ bán nhà để trả nợ. Từ đó, ngày ngày, chàng lại rượu chè rồi lang thang lên căn nhà cũ của mình mà khóc lóc, nài nỉ, mệt lã đi thì nằm lại nằm trước cửa.

Vậy mà, trong suốt chuỗi ngày đen tối nhất cuộc đời ấy, một người bạn gái vẫn lặng lẽ ở bên anh. Cô không lên tiếng ngăn cản, ruồng bỏ, thậm chí bắt buộc anh thức tỉnh. Đơn giản, cô chỉ đứng phía sau anh, anh đi đâu cô theo đến đó. Rồi khi anh nằm lại trước cửa nhà, cô đắp thêm chiếc áo mỏng cho anh ngủ, còn mình thì cứ ngồi gục mãi bên chân.

Tôi đã khóc rất nhiều khi đọc được mẩu chuyện thật như thế! Bởi lẽ trong cuộc sống đầy những lo toan như bây giờ, rất hiếm khi chúng ta tìm thấy được một tình yêu đẹp vẹn toàn.

Tình yêu tốt đẹp của ngày hôm nay là bài học của những đổ vỡ trước đó.

Và người em yêu đúng hay sai, em vẫn sẽ mãi yêu người.

Phụ nữ khi yêu thì dại khờ lắm! Thương nhiều nhưng chẳng bao giờ mở lời, lo lắng đấy cũng vờ là không biết, có quan tâm vẫn cố tỏ ra lạnh lùng, đau đến chết đi sống lại vẫn gượng cười mình rất ổn,… Không phải người phụ nữ không đủ mạnh mẽ đặt dấu chấm hết, mà vì họ luôn chấp nhận chịu thua thiệt chỉ để chờ đợi câu nói: Khi nào anh có sự nghiệp, anh sẽ tìm em?

“Khi nào” ấy là khi nào? Chẳng ai rõ nữa.

Người ta trách con gái trong tình yêu là kẻ dại khờ vô số tội. Đúng! Rơi vào lưới tình, dù chàng trai có tốt tính hay xấu xa, nghèo hèn, giàu sang hay xấu xí, nàng vẫn đâm đầu theo, bên bạn không danh không phận chỉ vì yêu.

Tôi chợt nhớ tới bản nhạc Cry Again của Davichi hát một thời. Hồi đó, mỗi lần nghe, tôi luôn thắc mắc lý do vì sao một cô gái sau bao lần bị phản bội vẫn nhất quyết chạy theo người ấy, nài nỉ, đau đớn dù mình chẳng lỗi lầm. Nhưng đến khi chàng dứt khoác vứt bỏ kỷ vật xưa, cô tỉnh ngộ, dừng lại, hôn chàng lần cuối trong nước mắt rồi rời đi. Tình yêu đó? Là cái lần hôn tạm biệt cũng đau đớn khôn nguôi, nhưng người con gái sẵn sàng cho đi tất cả chỉ vì mong người mình thương được hạnh phúc về sau.

“Những sự tốt đẹp anh ấy làm cho em hôm nay là những gì chị đã dạy ở tình yêu trước” - nhà văn Ngọc Hoài Nhân từng đúc kết trong cuốn sách của mình như thế.

Dường như hy sinh đã trở thành bản năng của người mẹ.

Bước qua giai đoạn tuổi trẻ, khi người phụ nữ đi vào mối quan hệ hôn nhân với người đàn ông, chính thức sống dưới danh phận vợ của cậu A, anh B,… họ lại lần nữa lùi về phía sau thành công của chồng. Họ sẵn sàng khép lại giấc mơ tuổi trẻ, hoài bão vẫy vùng, những khoảng thời gian riêng tư, thú vui bạn bè và cả mối quan hệ xã hội,… chỉ để lủi thủi bên góc nhà.

Chúng ta nào có lạ gì hình ảnh người vợ cặm cụi sáng đêm trong xó bếp, quần quật cả ngày với núi việc nhà chất đầy, rồi sau đó lại tất tả lao ra đường làm việc. Chập tối, khi chồng tan sở, còn xíu thời gian để tranh thủ làm dăm ba cốc bia với đồng nghiệp, thì người vợ đã có mặt bên bếp nhà, chuẩn bị bữa cơm tối. Lâu dần họ chẳng còn son phấn, ăn vận, chẳng ước mơ căng tràn nhựa sống tuổi trẻ hay cuộc hẹn hò bạn bè tán gẫu… Thay vào đó là thời gian đầu tắp mặt tối sau những cánh cửa bếp núp.

Rồi cũng đến giai đoạn trông đợi nhất cuộc đời: người phụ nữ lên thiên chức làm mẹ. Đó là ngày mẹ mong ngóng được thấy con chào đời, chấp nhận mang nặng đẻ đau, tàn phai nhan sắc, cuộc sống riêng tư… Ngày đẩy lên bàn mổ, đau đớn nhưng mẹ vẫn mỉm cười. Thức khuya dậy sớm chăm con khóc, mong mỏi bước đi đầu tiên, ăn muỗng cháo đầu tiên,… thậm chí chỉ cần cái ho nhẹ, mẹ đã chết đi vì lo lắng.

Người vợ luôn đứng sau thành công của người chồng thành đạt.

Con lớn lên, đến trường cùng bạn, con vui vẻ với những mối quan hệ mới, mẹ vẫn ở cạnh bên. Lần đầu con biết yêu, mẹ ngồi nghe con kể. Hôm tiễn con lên xe vào thành phố đi học, mẹ nắm tay bịn rịn mãi không buông. Rồi đêm đêm, mẹ ngóng chờ nghe giọng con qua điện thoại, sốt sắng khi con xa nhà bị đau ai sẽ nấu nồi cháo nóng, dúi từng đồng vào tay con ngày cuối tháng: “đừng ăn mỳ gói nhiều”… Mẹ ở cạnh, bên con, trong mọi giai đoạn của cuộc đời.

Rồi, ngày con yêu thương người ta, muốn xây dựng hạnh phúc riêng mình, mẹ có ích kỷ vì phải san sẻ nửa yêu thương. Nhưng hôm đám cưới rềnh rang, cô dâu hiền chú rể mới, mẹ vẫn nắm tay hai đứa mà gặn: hãy sống hộ mẹ phần đời còn lại, chỉ cần con vui mẹ cũng an lòng.

Cứ thế, qua biết bao thăng trầm cuộc đời, hy sinh tất cả cho gia đình, giờ đây mẹ chẳng còn gì. Tuổi xuân như mây trời lặng lẽ trôi, tóc mẹ đã bạc, đôi gò má đã chằng chịt vết chân chim, vòng bụng đã rạn nứt bao nếp nhăn… Thứ vô giá mẹ còn sót lại, chỉ còn con. Ấy thế mẹ chưa bao giờ hối hận, chưa bao giờ oán than.

Con cái luôn là món quà vô giá với mẹ.

Cách đây vài năm, bộ phim Bà Ngoại tuổi 20 của Hàn Quốc đã tạo nên hiệu ứng trên toàn thế giới, sau nay được đem bản quyền về Việt Nam do cô diễn viên Miu Lê thủ vai. Tôi còn nhớ, bộ phim kể về một bà lão già, trong cơ duyên gặp lão thầy bói phép thuật mà có cơ hội quay lại tuổi 20 thuở nào. Bà lão đã sung sướng nhường nào khi có thể chạy nhảy, vui đùa, xinh đẹp, nảy nở những mối tình thuở tuổi teen,… mà chẳng cần lo toan cho gia đình, con cái, tiền bạc.

Nhưng rồi, cuối phim, cậu cháu trai bị tai nạn nguy kịch, giữa lựa chọn cho máu để cứu cháu và giữ mình mãi sống tuổi 20 bà vẫn chấp nhận hy sinh. Tôi đã khóc ngất đi bởi câu thoại của người con nói với mẹ, rằng: “Con xin lỗi mẹ, nhưng con xin mẹ hãy cứ sống là chính mình”.

Là chính mình? Đó là sống đúng nghĩa năm tháng tuổi trẻ, sống bằng chính khát vọng bản thân, đừng lo toan, đừng hy sinh tất cả chỉ vì đời người đàn bà cần phải thế.

Hôm nay, nếu người phụ nữ nào đó đọc được những dòng viết này, hãy thử một lần tự hỏi bản thân “mình thích gì?”, thay vì “chồng/con thích gì?”, thử hỏi “liệu có hạnh phúc không?”, thay vì “chồng/con cảm thấy cuộc sống thế nào?”,… Và đừng quên yêu thương bản thân thay vì cả đời nhắc nhở “mình hy sinh như vậy là đủ chưa?”.

Hãy một lần sống cho bản thân.

8-3, cái ngày duy nhất trong 365 ngày được trân trọng dành riêng cho những người phụ nữ trên toàn thế giới, nếu bạn đang ở cạnh người phụ nữ yêu thương, hãy thỏ thẻ với họ một lời yêu. Còn nếu bạn đang ở phương xa, hãy cứ nhấc máy lên và nhắn cho họ đôi dòng tin cảm ơn sâu sắc.

Trên đời này, sẽ chẳng món quà nào, bông hoa nào, viên kẹo nào,… xứng đáng bằng chính bạn dành cho người phụ nữ yêu thương!

Chia sẻ

Bài viết

Huy Hậu

Thiết kế

Tú Nguyễn

Tin liên quan

Loading...Loading...Loading...
Tin mới nhất