Ở Kế Sách (Sóc Trăng) có một người phụ nữ sở hữu khả năng kỳ lạ khiến ai cũng muốn “mục sở thị” – 15 năm không ăn cơm, nằm thiền trên mặt nước. Đó là cô Phạm Thị Tuyết, hay còn được người trong vùng gọi là cô Tư.
Hiện cô Tư sống cùng chồng trong căn nhà nhỏ. Cả hai mưu sinh bằng nghề bán tạp hoá cho người dân trong ấp. “Ngoài công việc bán hàng, cô Tư còn dành rất nhiều thời gian để làm thiện nguyện và tu tập rèn luyện bản thân. Cô được chúng tôi ngưỡng mộ vì tấm lòng nhân ái, sẵn sàng giúp đỡ mọi người mà chẳng hề hấn suy nghĩ gì cả", một người hàng xóm chia sẻ trên kênh YouTube Độc lạ Bình Dương.
Cô Tư cho biết tự phát hiện ra bản thân có khả năng nằm thiền dưới nước sau thời gian ngắn bỏ hoàn toàn cơm gạo. Hồi đó không hiểu vì lý do gì mà cứ mỗi lần ăn cơm, cô thấy trong người rất khó chịu dù trước đó ăn chay trường. Tháng 10/2009, cô bỏ hẳn cơm, chỉ ăn rau trái qua ngày.
Một ngày, cô Tư nghe văng vẳng tiếng ai nói bên tai: “Mày xuống sông đi. Mày có thể nổi trên mặt nước đó”. Cô nghĩ mình thiếu tinh bột nên sinh ra ảo giác, vì thế không tin và cũng không làm theo.
Thời gian sau, cô Tư coi truyền hình thấy người ta quay cảnh hai cha con nhà nọ nổi trên mặt nước hay quá liền nhớ lại tiếng văng vẳng năm xưa nên mạnh dạn xuống nước thử. Khi ấy cô bắt chước ngồi kiết già rồi mới xuống nước nằm, song chỉ nửa thân trên nổi hẳn, còn phần hông trở xuống cứ lắc lư qua lại như chiếc ghe.
“Một năm sau tôi nổi toàn thân thật nhưng luôn là ở tư thế kiết già. Mỗi lần xuống sông, tôi sẽ ngồi thiền một chút sát mé nước, bắt chân trong tư giết kiết già rồi dùng hai tay di chuyển xuống nước. Tôi cứ thả nổi người như thế, để dòng nước cuốn mình trôi đi.
Khi nằm thiền trên sông, tôi không suy nghĩ gì cả và có thể nằm thiền từ sáng tới chiều mà không hề bị làm sao. Song tôi chỉ nằm một lúc rồi đi lên bờ vì sợ dòng nước xiết đẩy mình vào khúc kẹt nào cả, sợ ghe thuyền bất ngờ đi qua tông phải”, cô Tư bộc bạch.
Mặc dù cô Tư có thể nổi trên mặt nước hơn chục năm nhưng gần đây người dân mới hay biết. Sở dĩ vậy vì cô giấu kín, không muốn người đời dòm ngó hoặc sợ hãi. Đặc biệt tôi muốn phút giây thiền trên sông là của riêng mình, không phải để biểu diễn cho đám đông xem.
Sau khi “công khai” mọi chuyện, người phụ nữ đã trốn biệt không xuống sông nằm thiền nữa. Cô ngại vì không muốn cho người ta thấy. “Nếu ai đến ngỏ lời muốn được thấy tôi thể hiện khả năng của bản thân, tôi đều từ chối khéo vì ngại, vì không muốn họ thấy. Tôi mong mọi người hãy thông cảm và thấu hiểu cho quyết định này, chứ không phải kiêu căng hay gì đâu”, cô Tư thành thật.
Chú Tư – chồng của cô Tư cho biết chú luôn cảm thấy “năng lực” của vợ hết sức bình thường, không có gì đáng sợ như nhiều người bàn ra tán vào. Chú lý giải việc cô có thể nằm thiền trên sông do đã ngồi thiền trong tư thế kiết già nhiều năm nên không có gì lạ lẫm.