Sắc màu Cuộc Sống

Bạn đã từng yêu quý một chú chó?

Khải Anh
Chia sẻ

'Tôi xem nó như người nhà, như gia đình, mất chúng rồi tôi đau lắm nhưng không biết làm gì. Tôi chỉ biết không nghĩ ngợi nhiều để sống tiếp' chú Minh Hùng chia sẻ cùng SAOStar.

Bạn đã từng yêu một chú chó?

Nếu đã từng yêu một chú chó, chắc hẳn bạn sẽ cảm nhận được hạnh phúc khi nhìn "hắn" chồm tới, ngoạm lấy phần thức ăn trên tay bạn. 

Nếu đã từng yêu một chú chó, đôi tay bạn sẽ mơn man trên bộ lông vàng óng, thấy được đôi mắt đen láy, lấp lánh hạnh phúc khi được bạn vuốt ve cưng nựng.

Nếu đã từng yêu một chú chó, ký ức bạn sẽ lấp đầy những kỉ niệm về nó về cái ngày đầu tiên mà bạn mang nó về nhà. Rồi bạn nhìn thấy chúng lớn lên, trở nên to khỏe, mạnh mẽ.

Nếu đã từng yêu một chú chó, chắc hẳn bạn đã rơi thật nhiều nước mắt vào cái ngày cuối cùng trên cuộc đời của nó. Nó đã hoàn thành sứ mạng làm bạn thật vui, khiến trái tim bạn thật nhiều yêu thương trong quãng đời của mình.

Gấu là tên con chó đầu tiên của tôi. 

Mẹ tôi mang nó về trong một ngày mưa gió của tháng 7. Lúc nhìn nó co ro trong góc phòng, tôi đã không kềm được cảm xúc. Tôi nhìn Gấu lớn lên, từ một chú chó con bé nhỏ, quấn người, cho đến khi nó lớn lên, thiêm thiếp ngủ ngoài sân hè để giữ nhà. 

Mẹ tôi luôn "nỗ lực" dạy con bằng cách yêu thương động vật trước. Bà sẽ chẳng "sợ dơ", cho chúng tôi vuốt ve bộ lông mượt mà, óng ánh của chúng. Điều đó khiến chúng tôi cảm nhận được hơi thở của sinh vật bé nhỏ trước mắt mình cũng đáng quý, đáng trân trọng và xứng đáng được gìn giữ. 

Đó là một tình yêu thương lạ kỳ.

Bạn đã từng yêu quý một chú chó? Ảnh 1

Tôi tin là sau một ngày dài, cách chúng dụi vào chân, nũng nịu quấn quanh sẽ là cách "chữa lành" mọi tổn thương, mệt mỏi trong lòng bạn tốt nhất.

Gấu có một góc trong ngôi nhà và một góc trong tim của các thành viên trong gia đình tôi. Và những ngày sau khi Gấu ra đi, khi trở về nhà và không nghe tiếng sủa mừng của nó nữa, tôi thấy lòng mình thênh thang, trống trải đến vô cùng. 

Vì thế, thi thoảng khi chúng tôi gặp những chú chó hoang ngoài đường phố với bộ lông rụng tơi tả, ốm đến rộc người, da dính chặt vào hai bên mạn sườn, tôi luôn cố gắng dành cho chúng ít thức ăn. 

Đàn chó của chú Hùng

Trong đêm 9/10, chúng tôi gọi điện cho chú Hùng. Nhấc máy lên, tôi chẳng dám hỏi ngay về đàn chó. Tôi phần nào hiểu được những nỗi buồn khi mất đi đàn chó.

Ngập ngừng một lúc lâu, tôi mới dám vào vấn đề chính. Người đàn ông bên kia đầu dây tôi chưa một lần gặp mặt, nhưng đã khiến tôi ngưỡng mộ vô cùng vì cách cưu mang "15 đứa con" của mình. Ông vượt trăm cây số, dưới trời mưa gió để có thể đến được Cà Mau, nhưng vẫn quyết không bỏ lại đứa nào. 

Trong câu chuyện vừa qua, chú chưa bao giờ trách hay oán hận ai. "Việc xảy ra thì xảy ra rồi, tôi không muốn lên mạng chửi bới, lăng mạ ai. Tôi chỉ muốn cố gắng chữa trị, hoàn thành cách ly", người đàn ông 49 tuổi nói.

Bạn đã từng yêu quý một chú chó? Ảnh 2

Chính quyền địa phương đã thừa nhận sai sót. Chính họ cũng đã có những áp lực riêng trong câu chuyện tiêu hủy 15 con chó. Nhiều ngày qua, nữ bác sĩ tại Trạm Y tế xã Khánh Hưng, huyện Trần Văn Thời đã bị "tấn công" dồn dập đến mức phải xin nghỉ việc. 

Trong nhiều ngày qua, Cà Mau đã đón hàng nghìn người dân về. Đây là một câu chuyện chưa từng có trong tiền lệ. Chắc hẳn họ cũng đã rất rối bời, mệt mỏi và việc lo chỗ ăn chỗ ở cho những người phải cách ly quả thực không hề đơn giản.

Trong muôn vàn khó khăn của dịch bệnh, chúng ta nên dành cho nhau sự cảm thông, sẻ chia nhiều hơn oán trách. Chuyện những chú chó hôm nay, nếu có thể sẽ có những kinh nghiệm rút ra để xử lý về sau, nhưng trên hết chúng ta cần có cái nhìn bao dung và nên để lại sau những hằn học, oán trách để đừng gây áp lực lên những người đã và đang gồng mình với áp lực.

Chia sẻ

Bài viết

Khải Anh

Tin liên quan

Loading...Loading...Loading...
Tin mới nhất