Dưới đây là 10 lựa chọn được đánh giá là càng xem càng cuốn, mỗi phim đều có điểm gây nghiện riêng.
1. Tôi Như Ánh Dương Rực Rỡ
Chuyển thể từ tiểu thuyết của Cố Mạn, cái tên đứng sau nhiều chuyện tình "ngọt mà đau" từng gây sốt màn ảnh, Tôi Như Ánh Dương Rực Rỡ tiếp tục khai thác thế mạnh: cảm xúc rung động kiểu thanh xuân, xen lẫn những khúc quanh trưởng thành đầy dư vị. Những tập đầu đặt trọng tâm vào tuyến học đường, nơi nữ chính mang năng lượng "mặt trời nhỏ" Nhiếp Hi Quang vướng vào mối dây dưa cảm xúc với nam thứ, nhịp kể có thể hơi chậm với khán giả quen tốc độ phim ngắn, nhưng đổi lại là kịch bản chắc tay, các nút thắt được cài cắm có chủ đích và hiệu suất nội dung cao, không rơi vào kiểu ngôn tình rỗng ruột chỉ sống nhờ rải đường.
Càng về sau, câu chuyện càng bật lên đúng chất "tam giác tình cảm" khiến người xem dễ nghiện: Hi Quang từng thầm mến nam thần học bá Trang Tự nhưng không thành, rồi gặp Lâm Dữ Sâm, vị phó tổng si tình, âm thầm dành trọn cảm xúc cho cô. Khi các mảnh ghép đủ đầy, phim đẩy mạnh những cảnh đối đầu cảm xúc kiểu "tu la tràng" giữa ba người: vừa hồi hộp, vừa thỏa mãn, lại đủ độ "đã" để khiến khán giả muốn bấm xem tiếp ngay lập tức.
2. Ngắm Bắn Hồ Điệp
Ngắm Bắn Hồ Điệp thuộc nhóm phim mà chỉ cần xem một tập đã thấy khó dừng. Tác phẩm xây dựng mối quan hệ chị lớn - em trai với điểm nhấn gây tò mò: cô gái từng nâng đỡ, tài trợ cho một thiếu niên ở vùng quê, rồi nhiều năm sau, người "em" ấy trở lại với hình hài một người đàn ông trưởng thành, mang theo tình cảm chưa từng cạn. Trước khi lên sóng, phim không được kỳ vọng quá cao, nhưng ngay khi phát hành lại bùng nổ nhờ phản ứng hóa học mạnh mẽ giữa Trần Nghiên Hy và Châu Kha Vũ, tạo ra sức hút thảo luận rõ rệt.
Điểm đáng giá là cách phim giữ được độ căng của tình yêu lệch nhịp tuổi tác mà không làm kịch bản ngây ngô. Nhân vật hành xử hợp lý, cảm xúc tiến triển có nền tảng, khiến người xem dễ nhập vai. Câu chuyện xoáy vào Nhân Cẩn, người phụ nữ rơi vào đáy đời, đón Lý Vụ (cậu thiếu niên từng được cô giúp đỡ) lên thành phố học tập. Khi Lý Vụ vào đại học, tình cảm dần vượt ranh giới, nhưng không nhận được hồi đáp, để rồi một cuộc chia tay đau đớn mở ra quãng cách 6 năm. Ngày trở lại, Lý Vụ đã là tinh anh nơi công sở, gặp lại Nhân Cẩn trong một lần hợp tác công việc: bề ngoài bình thản, bên trong tình yêu vẫn nguyên vẹn, đủ chất để khán giả lụi tim và cày xuyên đêm.
3. Chiết Yêu
Chiết Yêu là một trong những phim Hoa ngữ gây bão nhờ cảm giác "vừa mở tập 1 đã dính". Lấy cảm hứng bối cảnh loạn thế (được gợi nhắc từ thời Tam Quốc trong nguyên tác), phim đặt chuyện tình vào thế đối đầu gia thù, rồi xoay chuyển sang mô-típ cưới trước yêu sau. Đây là kiểu công thức tưởng quen nhưng lại cuốn vì nhịp dựng chắc, không khí câu chuyện dày, và đặc biệt là mức độ "kịch" vừa đủ để tạo nghiện mà không phô.
Trung tâm phim là Ngụy Thiệu, người đàn ông mất cha anh, gánh trọng trách gia tộc giữa thời cuộc, buộc phải chọn liên hôn với Kiều gia từng có hiềm khích để đổi lấy thế cờ cho bách tính. Tiểu Kiều xuất giá trong thế bị ép, hiểu rõ mình chỉ là "nước cờ trì hoãn", nên sống giữa Ngụy gia với sự dè chừng từng bước. Khi biến cố nối tiếp biến cố, hai người dần bị hút về phía nhau, nhưng hận thù đời trước vẫn là bức tường án ngữ cảm xúc vợ chồng. Chất lượng hình ảnh và sức nặng câu chuyện ngay từ tập đầu khiến nhiều người rơi vào trạng thái "xem một tập rồi… thôi xong".
4. Cửu Trùng Tử
Nếu cần một lựa chọn "phải xem", Cửu Trùng Tử là cái tên nổi bật nhờ chất lượng tổng thể và độ tinh tế hiếm thấy ở dòng trọng sinh - trạch đấu. Phim được xem như hắc mã cuối năm, nhưng điều làm nên khác biệt là thái độ kể chuyện: không chạy theo kiểu sảng văn đơn giản, không chỉ lấy việc trả thù - lật kèo làm mồi câu. Thay vào đó, tác phẩm nâng tông bằng nhịp dựng, lời thoại và cách đặt khung hình mang phong vị cổ điển, tạo cảm giác sang và "đắt" đúng nghĩa.
Mối hút nằm ở cặp đôi có "độ hợp màn ảnh" cao: một tiểu thư cao môn trải qua "một giấc mộng hai đời" đối diện bi kịch gia đình ở kiếp thứ hai, và một thiếu niên tướng quân gánh gia thù. Phim lựa chọn tiến trình tình cảm tiết chế, không "rải đường vô tội vạ" nhưng lại đủ thấm: lớp lang dựng tình huống chặt chẽ, cài cắm mâu thuẫn vừa vặn để người xem luôn tò mò bước kế tiếp. Nhân vật Đậu Chiêu bước vào kiếp sống mới, đối đầu kế mẫu, giữ gia sản và tái ngộ Tống Mặc, từng nút mở ra như kéo người xem lún sâu hơn vào thế giới quyền mưu - tình cảm.
5. Trường Ca Hành
Chuyển thể từ truyện tranh cùng tên của Hạ Đạt, Trường Ca Hành đưa khán giả về Đại Đường, mở đầu từ biến cố Huyền Vũ Môn. Nhân vật chính là Lý Trường Ca, con gái Thái tử Lý Kiến Thành, từ thân phận quận chúa rơi vào thế cờ sinh tử, buộc phải bôn ba giữa triều đình và thảo nguyên, dùng trí tuệ và bản lĩnh để phá thế bế tắc. Phim vừa có khí chất lịch sử, vừa có phần phiêu lưu - chính trị, lại đan cài một tuyến tình cảm mang sắc thái bi tráng.
Tác phẩm được đánh giá có nhịp kể trôi, câu chuyện không "xịt" giữa chừng. So với nguyên tác, bản truyền hình có điều chỉnh và bổ sung thêm nhân vật, giúp tuyến truyện phong phú hơn, đồng thời làm dày màu sắc đời sống. Dù cặp đôi chính gây tranh luận về mức độ "dễ ship", phim vẫn giữ sức hút nhờ tổng thể ổn và tuyến nhân vật phụ tạo điểm rơi cảm xúc. Đây là kiểu phim bạn có thể xem lâu, xem bền, càng về sau càng thấy đáng thời gian.
6. Trường Nguyệt Tẫn Minh
Thuộc dòng tiên hiệp nhưng Trường Nguyệt Tẫn Minh tạo độ bùng nổ nhờ tiết tấu nhanh và cấu trúc câu chuyện giàu biến hóa. Ngay trong một tập, phim đã mở ra hai kiếp đối xứng của cặp đôi: một là thế giới tiên - ma với Ma Thần Thương Cửu Mân và tiên nữ Lê Tô Tô; hai là thế giới phàm nhân với Diệp Tịch Vụ, nhị tiểu thư kiêu ngạo nhà họ Diệp, và Đạm Đài Tẫn, hoàng tử lạnh lùng, nội tâm nặng trĩu. Việc chuyển cảnh liên tục giữa hai tầng thân phận khiến người xem luôn có thứ để chờ đợi.
Điểm gây nghiện khác là thiết lập nam chính không thuộc mẫu "người tốt hoàn hảo". Nhân vật có bóng tối, có vết thương, và hành trình tình cảm mang tinh thần cứu rỗi lẫn nhau. Khi cộng thêm tuyến phản diện/nhân vật gây ức chế đúng kiểu ngứa mắt và mô hình nhiều "phó bản" thế giới, phim tạo cảm giác luôn có cao trào để bám. Đó là lý do tác phẩm trở thành hiện tượng thảo luận: xem để hiểu, xem để giận, rồi… xem tiếp.
7. Em Là Thành Trì Doanh Lũy Của Anh
Trước khi lên sóng, Em Là Thành Trì Doanh Lũy Của Anh từng bị hoài nghi đủ đường: nguyên tác không phải IP "đỉnh lưu", lại đụng mô-típ đặc cảnh - bác sĩ dễ khiến người ta liên tưởng tới một tượng đài Hàn Quốc. Cộng thêm việc khán giả e ngại đôi chính khó có chemistry, phim gần như bước vào cuộc chơi với kỳ vọng thấp. Nhưng rồi chính sự "không ai ngờ" lại biến nó thành một trong những rom-com nghề nghiệp đáng xem.
Phim kể về đặc cảnh Hình Khắc Lũy và bác sĩ Mễ Kha: từ đối đầu đến thấu hiểu, nảy nở tình cảm qua các nhiệm vụ cứu hộ, cấp cứu, hành động khẩn cấp. Không khí phim tươi và ấm, tương tác của cặp đôi có duyên, nhiều mảng miếng hài vừa phải. Quan trọng hơn, các tình tiết nghiệp vụ được xử lý tương đối chỉnh chu, không quay cho có, giúp mạch phim nhanh và "dễ nuốt". Đây là kiểu phim không cần quá nhiều cảnh "thả thính vật lý" vẫn khiến người xem thấy ngọt và muốn xem tiếp.
8. Dị Nhân Chi Hạ
Dòng kỳ ảo - nhiệt huyết luôn là bài toán khó của phim truyền hình: chỉ cần lệch tay là thành "trẻ trâu", lố và ngượng. Dị Nhân Chi Hạ lại là trường hợp làm được điều ngược lại: vừa lạ, vừa cuốn, vừa không khiến người xem phải "đỏ mặt thay". Tác phẩm được đánh giá cao nhờ nhịp nhanh, thế giới quan rõ ràng và tinh thần trẻ trung đúng chất truyện tranh chuyển thể, đồng thời giữ được cân bằng giữa hài hước và khí chất nhiệt huyết.
Câu chuyện bắt đầu khi Trương Sở Lam, một thiếu niên bình thường, bị kéo vào vòng xoáy bí ẩn từ vụ mất tích kỳ quái của thi thể ông nội. Từ đó, cậu phát hiện Dị Nhân tồn tại, cùng hàng loạt bí mật đủ sức đảo lộn cuộc sống. Những người trẻ sở hữu năng lực đặc biệt dần tập hợp, mở ra cuộc đối đầu giữa ánh sáng và bóng tối. Phim hấp dẫn vì biết cách đẩy nhịp, tạo "điểm móc" cuối tập, khiến cảm giác "xem thêm chút nữa" lặp lại liên tục.
9. Quốc Sắc Phương Hoa
Bộ đôi Quốc Sắc Phương Hoa và phần tiếp theo Cẩm Tú Phương Hoa được xem là gói phim hiếm hoi vừa có khí chất "đại nữ chủ" vừa có độ chỉn chu mỹ thuật khiến khán giả mê mẩn. Lấy bối cảnh mang hương sắc thời Đường, phim gây ấn tượng bằng tạo hình, phục trang, đạo cụ và ánh sáng được chăm chút, mỗi khung hình như một tấm bưu thiếp cổ phong, đủ khiến người xem dừng lại ngắm trước khi kịp bấm tua.
Điểm đáng giá không chỉ nằm ở vẻ ngoài. Mạch phim xây dựng tuyến kinh doanh – sự nghiệp của nữ chính theo kiểu "có não": tình tiết dồn dập, cao trào nối nhau, tình yêu và tham vọng phát triển song hành thay vì triệt tiêu lẫn nhau. Dương Tử thể hiện sức nặng của nhân vật trung tâm, còn Lý Hiện mang lại màu sắc sống động, dễ thương đúng lúc, tạo thế cân bằng cảm xúc. Đây là kiểu phim vừa thỏa mãn mắt nhìn, vừa giữ người xem bằng cốt truyện, càng xem càng thấy "đã" vì nhân vật tiến lên bằng năng lực.
10. Đi Đến Nơi Có Gió
Trong nhóm phim được xem là "gần như không có điểm để chê" về mặt trải nghiệm cảm xúc, Đi Đến Nơi Có Gió nổi bật nhờ chất chữa lành và độ tinh tế hiếm gặp. Phim không chạy theo nhịp nhanh kiểu gây sốc, mà chọn nhịp chậm như một chuyến đi dài: lặng lẽ, êm ái, nhưng không hề buồn tẻ. Cảm giác sau khi xem trọn vẹn thường là sự nhẹ nhõm, như vừa đồng hành cùng nhân vật qua một hành trình hồi phục.
Nội dung xoay quanh Hứa Hồng Đậu đến Đại Lý (Vân Nam) để du lịch và "tạm thở", rồi gặp Tạ Chi Dao, người từ bỏ công việc lương cao để trở về quê khởi nghiệp. Từ cuộc gặp gỡ ấy, cô kết nối với nhiều mảnh đời khác nhau, mỗi người đều có câu chuyện và vết xước riêng. Phim làm tốt ở chỗ xây dựng dàn nhân vật phụ có máu thịt, để không gian Đại Lý trở thành nhân vật thứ ba, kéo khán giả vào bầu không khí du mục, bình yên. Lưu Diệc Phi và Lý Hiện đứng cạnh nhau tạo cảm giác vừa đẹp vừa hợp, một sự ăn ý khiến câu chuyện tình, dù nhẹ, vẫn đủ làm tim rung.